§ư•¯|¯ử•Ño1
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
§ư•¯|¯ử•Ño1


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Dù xa muôn trùng mây...

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
(`'•.¸Sư Tử Chúa¸.•'´)
(`'•.¸Sư Tử Chúa¸.•'´)
Admin


Taurus - Kim Ngưu (21/4 - 21/5) Goat
Tổng số bài gửi : 94
Điểm : 277
Danh tiếng : 0
Ngày sinh : 30/04/1991
Ngày tham gia : 02/07/2010
Age : 33
Đến từ : Hà Đông

Dù xa muôn trùng mây... Empty
Bài gửiTiêu đề: Dù xa muôn trùng mây...   Dù xa muôn trùng mây... 6814nk10Fri Jul 09, 2010 8:03 pm

Sms:"Em còn nhớ câu nói này không? "Dù xa muôn trùng mây, anh sẽ vẫn mãi yêu em. Em có thấy cơn gió thoảng qua không? Anh đang hôn em đấy" Nếu đang ngồi trong nhà thì hãy ra ngồi cạnh cửa sổ nhé."

Đấy là tin nhắn anh đã nhắn cho nó cách đây hai tháng, cái ngày mà anh và nó còn trao nhau nhau những lời yêu thương. Dù trước đó nó giận anh vô cùng khi anh hỏi nó:"Anh hỏi em một câu, em phải trả lời thật lòng nhé. Em có yêu anh không?" Câu hỏi của anh như một mũi dao đâm vào tim nó đau nhói,nó tự hỏi chẳng lẽ trong suốt thời gian qua những gì nó đã nói, đã hứa với anh, không làm anh hiểu được một điều là nó rất yêu anh hay sao? Nghĩ vậy nó lại khóc, khóc vì sao nó lai thích anh để rồi yêu anh,dù nó biết anh cách xa nó cả hàng nghìn cây số. Nó bắt đầu thấy ghét bạn anh người đã vô tình add nhầm ních chát của nó, để rồi cho anh và nó quen nhau. Chấp nhận yêu anh, dù nó biết có thể tương lai hai đứa không đến được với nhau, không thể cùng thực hiện những kế hoạch mà hai đứa đã vạch ra nhưng nó chỉ cần anh yêu và tin nó là đủ. Nhưng sao nhiều lần anh lại vô tình làm nó đau lòng đến thế? Buồn và lặng đi trước câu hỏi của anh, nó tắt máy cả ngày. Ngày hôm ấy với nó thật là dài, mệt mỏi với những suy nghĩ trong đầu, một phần cũng vì nó rất nhớ anh, dù anh đã bao lần làm nó buồn nhưng sau mỗi lần giận anh, nó như lại yêu anh nhiều hơn, cầm chiếc điện thoại trong tay mà nó không biết phải làm gì, có nên mở máy không? Rút cuộc thì cái ý trí của nó không đánh thẳng nổi tình cảm mà nó dành cho anh. Mở máy lên nó hoàn toàn không nhận được một dòng tin nhắn nào từ anh cả, trong lúc nó đang thực sự thất vọng thì nó nhận được một cuộc gọi từ anh. Nó không nhấc máy thay vào đó là ấn từ chối cuộc gọi. Lúc sau nó nhận được tin nhắn từ anh" Sao em lại tắt máy cả ngày, có phải câu hỏi lúc sáng của anh làm em buồn không? Cho anh xin lỗi nhé, đừng giận anh nữa, anh yêu em" Cái điều tối thiểu nó chỉ cần anh xin lỗi nó thế thôi, một câu xin lỗi để làm vơi một chút buồn trong lòng, một câu xin lỗi để ít ra lòng nó thấy nhẹ nhàng để tha thứ cho anh, nhưng một tin nhắn từ anh cũng đủ làm lòng nó vui vui, chẳng còn lí do gì để giận anh thêm nữa. Relay lại tin nhắn của anh cũng là lúc nó nhận được tin nhắn kia anh gửi, lòng nó hạnh phúc vô cùng. Dù đấy là câu nói nó đọc được trong truyện của một chàng trai trước khi chết viết lại trong lá thư để lại cho người con gái mà anh yêu, rồi nó kể lại cho anh như muốn anh biết rằng: Dù nó đang xa anh đến hàng nghìn cây số, dù nó không được ở bên anh chăm sóc anh mỗi ngày, nhưng nó vẫn sẽ yêu anh và đợi anh,chờ được cùng anh xây hạnh phúc và thực hiện những ước mơ mà hai đứa đã vạch ra. Nhưng giờ tất cả đã bị gió cuốn đi, anh với nó giờ mỗi người đi một con đường, mà chính nó lại là người chọn con đường không có anh.Nó không biết nó làm thế có đúng không? Nhưng nó biết nếu thực sự một trong hai người không có đủ niềm tin về tình yêu và con đường mình đã chọn thì nên cho nhau một lối đi riêng.

Đêm buông xuống, lòng nó nặng trĩu. Đôi lúc nó cũng không hiểu tại sao nó lại buồn, chỉ biết rằng lòng nó buồn thế thôi. Nhìn ra ngoài cửa sổ, nó khẽ ngước đôi mi cong vuốt nhìn lên những ngôi sao lấp lánh, rồi nó tự hỏi "Có bao giờ những ngôi sao kia cảm thấy cô đơn không nhỉ và anh có còn nhớ đến nó không?" Hai tháng trôi qua với nó thật dài, nó đã cố gắng để quên anh, cố gắng để quên đi những kí ức ngọt ngào nhưng nó không thể. Nó lại càng nhớ anh nhiều hơn và rồi nó lại khóc. Nhưng nó cũng hiểu một điều rằng anh và nó sinh ra không phải để dành cho nhau, anh thuộc về một người khác mà không bao giờ thuộc về nó. Khẽ thở dài, nó đưa tay buông chiếc rèm để khép lại một ngày buồn bã để sáng mai thức dậy lại là một ngày mới" Let's smile" như anh đã từng nói với nó. Lòng nó chợt thấy nhẹ bẫng, gió thổi nhè nhẹ làm chiếc rèm khẽ khẽ bay và nó nhận ra rằng :" Yêu, không phải là ở bên cạnh một ai đó suốt cả cuộc đời, yêu là luôn chúc cho người đó được hạnh phúc, dù hạnh phúc đó không phải do mình tạo ra".
"Chúc anh ngủ ngon :X:X:X"
Về Đầu Trang Go down
https://sututyty.forummotion.com
 
Dù xa muôn trùng mây...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Lời yêu muộn màng

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
§ư•¯|¯ử•Ño1 :: Tình yêu và cuộc sống-
Chuyển đến